Bạn đang xem bài viết Top 22 bài thơ hay nhất về tỉnh Phú Yên tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Cách Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh lần lượt khoảng 1200km và 500km, đó là khoảng cách giữa Phú Yên với hai thành phố trên. Với ba mặt giáp núi và hệ thống sông, đầm, vịnh, hải đảo… đa dạng, Phú Yên có thể nói là một trong những điểm đến mà ta không thể nào bỏ qua trong danh sách các tỉnh ven biển thuộc vùng duyên hải Nam Trung Bộ. Với vị trí địa lí tuyệt vời và lí tưởng, vì vậy tỉnh sở hữu nhiều thắng cảnh đẹp, hoang sơ và đầy bí ẩn. Vì thế, số địa điểm du lịch nên đến thăm của tỉnh thành này vẫn còn là một con số chưa bao giờ là cụ thể và chính xác. Chỉ cần dành ra khoảng 4 ngày ở đây, các bạn đã có thể tham quan gần như là đủ với những điểm nên đến của Phú Yên với mỗi ngày tham quan tầm 3-5 địa điểm. Đó là tất cả về phần giới thiệu, còn bây giờ hãy cùng với mình tìm hiểu về vẻ đẹp của Phú Yên qua top những bài thơ hay nhất về tỉnh thành này nhé!
Phú Yên quê tôi – Trần Đông Lâm
“Hoa vàng trên thảm cỏ xanh”
Phú Yên khoe sắc tình anh dạt dào.
Cánh diều lượn khắp ngõ vào
Rừng hoa đua nở vẫy chào duyên em.
Biển xanh sóng lượn từng đêm
Nghe câu mái đẩy tình thêm mượt mà
Đá bia ghi tạc sử nhà
Mũi Điện thắp sáng gần xa thuyền về.
Chênh chao xanh thẳm đợi chờ
Vũng Rô cảng biển mộng mơ ngọt ngào
Sông Đà, núi nhạn vươn cao
Chóp chài ôm trọn mây vào mưa rơi.
Đồng cam hương tỏa ngất trời
Đưa dòng nước ngọt gọi mời lúa reo
Tuy Hòa vươn cánh nhịp theo
Phố đêm rực rỡ trăng treo tỏa màu.
Bình minh trải lụa đậm sâu
Ô Loan nghiêng bóng hát câu ân tình
Chập chùng Đá đĩa quê mình
Khắc câu phong cảnh đẹp xinh nhất vùng.
Ai ơi! Lưu luyến… nên dừng
Ngân vang… điệp khúc… hòa cùng… duyên quê…
Hoạ Phú Yên – Thủy Tiên
Em bồi giấy hoà màu để vẽ
Cảnh quê anh đẹp đẽ vô cùng
Sắc xanh xanh ngắt sóng trùng
Vũng Rô tấp nập thuyền chung đường về.
Quyện sắc xám đẹp mê Hang Cọp
Bãi đá chồng…sum họp cạnh nhau
Tuyệt chưa vờn sóng bạc đầu
Nhấp nhô mấy chiếc cần câu ngoài ghềnh.
Trộn màu lá biếc xanh sắc cỏ
Vân Hóa kìa nơi đó cao nguyên
Vàng tươi em vẽ hoa liền
Xinh xinh nhà nhỏ ở trên lưng đồi.
Nheo mắt lại bồi hồi đo mãi
Đảo Hòn Chúa một dải hoạ nhanh
San hô trắng, tôm hùm xanh
Cá cua chấm nét đã thành đàn bơi.
Em vờn khối mây trời lồng lộng
Đá Đĩa kìa xếp đống lên nhau
Pha thêm một chút màu nâu
Hoàng hôn đổ xuống biển sâu đầy tình.
Món sò huyết xinh xinh trộn đỏ
Vẽ khéo nha cái mỏ bé xiu
Đầm Ô Loan, khách dập dìu
Không mời thuỷ sản vẽ vèo sớm mai.
Vịnh Xuân Đài bức tranh sơn thu
Phớt rừng dừa hùng vĩ núi non
Trên cao hoạ mặt trời tròn
Dưới là nước biển…vẽ con sóng hời
Đường chân trời…đón tia nắng hiện
Lên Hải Đăng…Mũi Điện mà xem
Ngày sang tàu cá vượt đêm
Pha màu lấp lánh nhìn đèn tới nơi.
Vực Phun rồi vẽ Chùa Hương Tích
Em thêm màu u tịch nghiêm trang.
Cỏ xanh chen với hoa vàng
Quê mình…em vẽ thiên đàng phải không?.
Phú Yên quê tôi – Dạ Thảo
Kìa đất Phú, tôi yêu đến lạ
Đẹp con người đẹp cả núi sông
Đây mây trắng, đó nắng hồng
Nghiêng mình ôm cả mênh mông đất trời
Vẳng nghe điệu ru hời ai hát
Ấm lòng sao khúc nhạc quê hương
Dẫu đi xa mấy dặm trường
Tâm hồn vẫn mãi nhớ thương chốn này
Lên tháp Nhạn lòng say viễn cảnh
Ngắm sông Đà nằm cạnh trùng khơi
Sóng xô như muốn gọi mời
Ngọt ngào bờ cát lả lơi tỏ tình
Chóp Chài đẹp lung linh huyền ảo
Đứng giữa trời cao ngạo hiên ngang
Dưới chân đồng lúa bạc ngà
Màu xanh phủ kín không gian hữu tình.
Hoạ Phú Yên – Trần Đình Phước
Ôi đẹp quá, sắc hồng lãng mạn
Quyện vào lòng tháp Nhạn cổ xưa
Cùng vần thơ xướng đong đưa
Nguyên tiêu ngân vọng vờn đùa với trăng
Lăn tăn dưới Đà rằng sóng gợn
Nước sông Ba thắm đượm tình quê
Điểm tô hương sắc làng nghề
Khiến bao du khách tìm về vấn vương
Tôi yêu mến quê hương mình lắm
Kể sao cho hết dặm đường dài
Xa xa bóng núi Chóp chài
Như Kim tự tháp giữa đời hư không
Ôi bát ngát mênh mông ruộng lúa
Trĩu nặng tình một thửa hồng hoang
Người người đón đợi mùa sang
Miên man say đắm hoa vàng cỏ xanh
À còn nữa, rêu xanh xóm Rớ
Mới có thôi, rực rỡ lắm nghe
Đó là một dãy bờ kè
Xây lên chắn sóng…ai dè nổi danh
Triền mây nước rêu xanh mượt mắt
Giữa biển trời trông thật bình yên
Một vùng sắc cảnh thiên nhiên
Cho ta cảm giác phiêu trên tiên bồng…
Quê hương là một bài ca – Hạnh Trần
Sông Ba nước chảy về đâu?
Để em chín nhớ mười sầu về anh!
Đôi bờ sông cứ xanh xanh
Làng quê nắng trải trong lành thiết tha
Phú Yên yêu lắm quê ta
Ra đi vẫn nhớ bao la tình người
Nhớ sao khuôn mặt rạng ngời
Che nghiêng vành nón em cười đẹp thay
Mùa về hương lúa ngất ngây
Mùi cơm nếp chín đâu đây gọi mời
Nắng thơm đùa với mây trời
Để ta yêu mãi cuộc đời quê hương
Đồng Tuy Hoà cứ luyến thương
Dạt dào sóng lúa tình vương tơ lòng
Đồng Cam thuỷ điện xanh trong
Vũng Rô biển biếc trong lòng nhớ thương
Chiến công xưa vẫn còn vương
Chuyến tàu không số con đường chiến chinh
Ô Loan sông nước hữu tình
Ngàn năm Đá Dĩa quê mình đẹp xinh
Quê hương ơi mãi lung linh
Núi sông bờ bãi hữu tình biết bao
Chiều về sóng nước xôn xao
Nhớ thương ai vẫn ngày nao chung tình
Phú Yên quê ấy chúng mình
Khắc trong tim mãi đinh ninh một đời!
Mừng ngày giải phóng Phú Yên 1/4 – Han Phan
Hôm nay con viếng mộ cha
Nhân ngày giải phóng tỉnh nhà Phú Yên
Nếu mà cha có linh thiêng
Độ trì lớp trẻ làm nên cơ đồ
Xứng danh con cháu cụ Hồ
Ngàn năm văn hiến cờ tô máu đào
Chung tay cùng một chiến hào
Dựng xây Tổ quốc giương cao ngọn cờ…
Tuy Hòa – Trần Nam Tuyến
Thời học sinh ôm ấp mộng mơ,
In dấu chân giữa phố phường Thị Xã.
Tuy Hòa ngày nay to rộng quá,
Dọc ngang đại lộ nhiều nhà cao tầng.
Trong lòng anh bỗng thấy bâng khuâng,
Trước sự vươn lên của thành phố trẻ.
Bờ biển Tuy Hòa giống vòng tay mẹ,
Có ngọn gió nồm mặn vị tình yêu.
Tuy Hòa đã đổi thay nhiều,
Con sông Đà đang vào mùa nước cạn.
Sông chảy xuôi về qua núi Nhạn,
Gặp Ngọc Lãng bình yên bao sắc hoa.
Người Phú Yên chất phác hiền hòa,
Như câu ca dao nặng tình hạt gạo.
Bài vọng cổ em ca gởi về anh lính đảo,
Ngợi ca Tuy Hòa thành phố thân yêu.
Qua Phú Yên – Chiều Mưa Phố Núi
Dừng xe tôi ghé Phú Yên
Thấy con gái đẹp như tiên trên trời
Làn da trắng mịn sáng ngời
Vẻ mặt duyên dáng, yêu đời, vui tươi
Xa xa nhìn phía chân trời
Thấy tàu thuyền nhỏ khắp nơi hành nghề
Lênh đênh trên những chiếc ghe
Bà con đánh bắt đi về rất đông
Đi ngang qua những dòng sông
Ven bờ thấy những cánh đồng bao la
Nhìn về nơi phía bờ xa
Thấy người lao động thật là hăng say
Tôi qua mảnh đất nơi này
Mà tôi muốn trở lại đây rất nhiều
Gặp lại mảnh đất mến yêu
Một nơi cảnh vật bao nhiêu sắc màu.
Thạch Bia Sơn – Ngoc Bui Tuan
Đã bao nhiêu tuổi Đá Bia ơi ?
Gan góc hiên ngang đứng giữa trời
Gió thổi bốn mùa ngăn vũ lộng
Nắng chan tám tiết ngắm trùng khơi
Cung Hằng đêm trải vàng thân đá
Mặt Nhựt ngày phơi bạc áo vôi
Có phải núi kia bao thế kỷ
Phú Yên bia Đá bấy nhiêu đời
Gành Đá Đĩa – Hương Trâm
Bãi đĩa lan tràn sát biển xanh!
Ai mà sắp xếp thật tinh anh?
Thiên nhiên rộng rãi trời, mây, nước,
Tạo hóa mênh mông đất, đá, gành.
Thắng cảnh trông chờ người thưởng ngoạn,
Danh lam đón đợi khách du hành.
Phú Yên phố biển đầy thơ mộng,
Mỗi bước ta dừng, một bức tranh!
Có nhớ quê anh – Huynh Huynh
Quê anh đó, em ơi còn nhớ
Phú Yên nồng nức nở tim khơi
Hay giờ nẫu đã quên lời
Trăm năm kết tóc…xây đời lứa đôi.
Núi nhạn đứng đơn côi chờ đợi
Mễ Sở xa vời vợi nơi đâu
Tình kia cách trở bể dâu
Gối vào đêm trắng…bạc đầu dạ vương.
Sông Ba khóc trùng dương cô tịch
Giọt châu sa ngờ nghịch nặng lòng
Yêu thương rơi rớt giữa dòng
Trôi bao lời hứa long đong phận mình.
Cắn thật mạnh, lung linh khao khát
Nỗi niềm đau, đổ nát vỡ tung
Xuyến xao lụy bóng tơ chùng
Đồng Xuân thu đến lạnh lùng giấc mơ.
Quê tôi – Không Thể Quên
Ai đi ra Bắc vào Nam.
Dừng chân ghé lại vào thăm quê mình.
Phú Yên vùng đất thanh bình.
Sông Đà, núi Nhạn hữu tình biết bao.
Non xanh một dải trên cao .
Nước biết uốn lượng ngọt ngào thiết tha.
Dân quê chân chất thật thà.
Dù bao gian khó đậm đà tình quê.
Con kênh ôm chặt bờ đê.
Ngàn năm gắng bó vỗ về yêu thương.
Cầu tre ai bắt qua mương.
Cho đôi trai gái vấn vương không rời.
Sông quê vẫn chảy muôn đời.
Phù sa bồi đắp tốt tươi ruộng đồng.
Chú cò xải cánh trên không.
Tỏ tình với gió…mây hông muốn rời.
Nắng vàng tỏa khắp khung trời.
Hoàng hôn chẳng nỡ gọi mời màn đêm .
Trăng soi lả lướt bên thềm .
Chị hằng hôn nhẹ môi mềm sông xanh.
Sóng thương bờ cát uống quanh.
Đò thương con nước không đành rời xa.
Em thương màu tím hoa cà.
Em thương biểt mấy xa xa cánh đồng
Quê em một dải mênh mong.
Ai từng ghé lại chắc không muốn rời.
Phú Yên vẫn đẹp muôn đời.
Sông Đà, núi Nhạn gọi mời ghé thăm!!!!
Em người con gái Phú Yên – Nguyễn Công Hoan
Cũng là thắt đáy lưng ong
Cũng trong như ngọc, cũng hồng như son
Em là suối mát bên non
Như nhành lan tím hương thơm ngọt ngào
Bên đời gói chặt ước ao
Thành con suối lớn chảy vào biển xanh
Ngọt ngào trái chín neo cành
Dịu hiền ánh nguyệt long lanh giữa trời
Làm con thuyền nhỏ ra khơi
Chở tràn hạnh phúc, bao lời yêu thương
Một đời sống giữa quê hương
Công dung ngôn hạnh khiêm nhường thiện – duyên
Việc nhà, việc nước chăm chuyên
Đảm đang trung hậu giữ nguyên bên lòng
Lung linh như ngọn nắng hồng
Nõn nà xanh mướt cánh đồng tuổi thơ
Êm êm con sóng vịn bờ
Đẹp xinh nét ngọc, bến mơ trăng viền
Em là con gái Phú Yên
Quê hương trọn vẹn, tình duyên nồng nàn.
Trai Bình Định gái Phú Yên – Phan Ni Tấn
Nhiều phen toan gọi đó bằng em
Ngượng miệng nên bèn đánh tiếng im
Buổi trưa ngồi nghỉ dưới gốc mít
Ngoài đồng nắng thả rộn tiếng chim
Cúc – cắc, ngồi nhai miếng bánh tráng
Buồn buồn sẵn miệng hát lên chơi
Liếc mắt thấy đó cũng liếc mắt
Nắng trong lòng lắn quắn bốc hơi
Đa tình ơi con mắt Phú Yên
Che trời suối tóc thả nghiêng nghiêng
Con gái nhà ai coi ngộ quá
Lòng Bình Định không đảo cũng điên
Xưa Bình Định ở đất Phú Yên
Làm ăn gắp mối lại nên duyên
Gắn bó theo nhau qua nhiều kiếp
Cha Bình Định thì mẹ Phú Yên
Một bổn hai quê anh Bình Định
Chân đi nhớ xứ lại quay về
Để gái Phú Yên buồn nẫu ruột
Giận mà thương Bình Định sát kề
Như hôm nay đây kề với đó
“Thàn hậu” 1 qua mắt hẹn môi thề
Mai kia dẫu nhớ quê da diết
Thương Phú Yên, chân ở không về.
Nhiều phen toan gọi đó bằng em
Ngượng miệng nên bèn đánh tiếng im
Buổi trưa ngồi nghỉ dưới gốc mít
Ngoài đồng nắng thả rộn tiếng chim
Cúc – cắc, ngồi nhai miếng bánh tráng
Buồn buồn sẵn miệng hát lên chơi
Liếc mắt thấy đó cũng liếc mắt
Nắng trong lòng lắn quắn bốc hơi
Đa tình ơi con mắt Phú Yên
Che trời suối tóc thả nghiêng nghiêng
Con gái nhà ai coi ngộ quá
Lòng Bình Định không đảo cũng điên
Xưa Bình Định ở đất Phú Yên
Làm ăn gắp mối lại nên duyên
Gắn bó theo nhau qua nhiều kiếp
Cha Bình Định thì mẹ Phú Yên
Một bổn hai quê anh Bình Định
Chân đi nhớ xứ lại quay về
Để gái Phú Yên buồn nẫu ruột
Giận mà thương Bình Định sát kề
Như hôm nay đây kề với đó
“Thàn hậu” 1 qua mắt hẹn môi thề
Mai kia dẫu nhớ quê da diết
Thương Phú Yên, chân ở không về.
Thơ vui về con gái Phú Yên
Dù ai đi ngược về xuôi
Chẳng ai xinh đẹp như ngừ Phú Yên
Tây Hòa con gái dễ thương
Phú Hòa con gái đẹp dường như hoa
Đông Hòa vẻ đẹp kiêu sa
Đồng Xuân con gái thật thà đáng yêu
Sơn Hòa vẻ đẹp yêu kiều
Mấy em thành phố làm siêu bao chàng
Sông Hinh cao quý như vàng
Tuy An lại khiến người người mến thương
Đồng Xuân dãi nắng dầm sương
Sông Cầu con gái biết yêu biết nhường
Xứ Nẫu hai tiếng thân thương
Chẳng đâu sánh được Phú Yên quơ mìn.
Đăng bởi: Nguyễn Quốc Viêt
Từ khoá: Top 22 bài thơ hay nhất về tỉnh Phú Yên
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Top 22 bài thơ hay nhất về tỉnh Phú Yên tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.