Bạn đang xem bài viết Tâm sự bà nội trợ và cái tủ lạnh cũ tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Tủ lạnh giống như một người bạn không thể thiếu của những bà nội trợ, vì những tiện ích mà nó mang lại. Trong quá trình sử dụng, chúng ta cũng sẽ ít nhiều có những tình cảm với chúng. Sau đây, Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn xin mời bạn cùng đọc một bài về tâm sự bà nội trợ và cái tủ lạnh cũ của mình.
Tôi mới mua cái tủ lạnh mới, vỏ ngoài của nó bóng loáng, không một chút trầy xước, xét về mặt nào nó cũng hơn cái tủ lạnh cũ. Vậy mà sao tôi vẫn cứ nhớ hoài cái tủ lạnh trước đã gắn bó với tôi. Cái tủ lạnh đó là cái tủ đầu tiên của gia đình tôi, ngăn chứa đồ của nó đã rệu xuống, tôi phải dùng băng dán bằng vải và keo để dán nó lại, còn ngăn làm nước đá cục không làm đông được một cục đá, cái hộc chứa đồ thì xộc xệch, kéo ra đẩy vào rất khó, tôi phải lên các trang mạng tìm mua cái mới để thay vào.
Tôi còn nhớ là mấy ngày trước đi làm về, tôi thấy thức ăn để trong tủ lạnh bị hư nhiều, mấy lon bia thì nóng như để ngoài trời, sữa thì nổi bọt, thức ăn mới tối hôm qua đến hôm nay đã có mùi hôi và tôi biết đã đến lúc phải từ bỏ cái tủ lạnh này. Tôi lấy thùng đá bỏ thức ăn nào còn ăn được vào, các thức ăn hư khác tôi bỏ vào thùng đựng rác và gọi điện đặt mua cái tủ lạnh mới.
Sau đó, cửa hàng bán tủ lạnh hẹn tôi 4 ngày nữa sẽ giao đến nhà, bỗng dưng tôi cảm thấy trong lòng bồn chồn lo lắng một cách khó hiểu, thay vì phải vui mừng vì sắp có tủ lạnh mới. Ngày hôm ấy, đang đi làm ở cơ quan nhưng tôi cảm thấy hốt hoảng khi con gái điện thoại nói người ta đã mang tủ lạnh mới đến và có nhã ý mang cái tủ lạnh cũ đó đi. Tôi nói với con nhờ người ta mang tủ lạnh cũ vào để trong nhà xe xem như giữ lại vật kỉ niệm, con gái tôi phản đối nói: “Má ơi! Nhà xe hết chỗ rồi”. Tôi nói mà như hét lên trong điện thoại; “Vậy con giữ lại mấy cái ngăn cũng được” không biết thế nào, đầu dây bên kia đã cúp máy.
Khi về đến nhà, tôi thấy mấy cái ngăn đặt ở bếp, tôi không nói gì và đem chúng đi cất. Tôi không biết vì lý do gì mà tôi muốn giữ mấy cái ngăn đó lại, làm vật kỉ niệm hay để thay khi một cái ngăn của tủ mới bị vỡ, hay vì tôi có một tình cảm và quan hệ tinh thần nào đó với cái tủ lạnh cũ của mình. Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, sống tiết kiệm tối đa, cha tôi ông thường dùng kiềm, búa và keo dán để sửa lại những đồ hư cũ. Chắc vì vậy mà tôi có thói quen giữ của, dù là nó không có giá trị gì.
Tôi vẫn không quên được các tủ lạnh cũ, tôi thấy mình thật kì lạ. Tôi tự hỏi có ai giống tôi không? Cứ nhớ đến cái tủ lạnh suốt ngày đêm cứ chạy rè rè như xe lửa sắp vào nhà ga, không tạo ra nổi một cục đá, trong khi đó làm cho rau xà lách đông cứng thay vì phải giữ cho chúng luôn tươi và làm các hộp kem nhẽo nhẹt. Tôi bèn lên mạng tìm hiểu xem có ai giống mình không là nhớ một vật dụng nào đó trong nhà, thật bất ngờ là cũng có nhiều người có tâm trạng giống như tôi vậy, họ cũng nhớ đến các vật dụng cũ của họ.
Không hiểu sao, tôi vẫn dành riêng một tình cảm nào đó cho cái tủ lạnh cũ của mình, nơi cánh cửa sơn đã sờn của nó là bảng sinh hoạt của gia đình tôi, nhắc nhở những việc tôi phải làm. Thật ra cái tủ lạnh cũ của tôi còn dùng được nếu tôi không ép nó làm việc quá tải, tôi chất quá nhiều thứ vào ngăn đông lạnh, làm cho nó không đủ khả năng giữ độ lạnh. Và rồi tôi cũng phải quên cái cũ để chấp nhận cái mới, chấp nhận sự thay đổi, dù trong lòng tôi chưa quên được nó, cái tủ lạnh cũ đã gắn bó với tôi.
Phóng dịch: “Warm feelings for an old refrigerator” của Sandy Banks, viết cho Los Angeles Times ngày 30/9/2013) – Trần Bình Nam
Siêu thị Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn
>>> Có thể bạn quan tâm
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Tâm sự bà nội trợ và cái tủ lạnh cũ tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.