Bạn đang xem bài viết Những bài thơ tình mùa hạ hay được yêu thích nhất tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Nhắc đến mùa hạ, ai trong chúng ta cũng đều liên tưởng đến hình ảnh buổi trưa hè nóng bức, những tia nắng gắt làm những giọt mồ hôi thấm đẫm trên trán và nhất là màu đỏ của cành hoa phượng gắn với tuổi học trò. Hạ đến mang theo nỗi chia xa, đôi khi “gieo rắc” tình cảm nồng thắm cho đôi lứa yêu nhau. Những con phố trải dài ánh nắng vàng, tiếng ve sầu râm ran, gió thổi nhẹ nhè mơn trớn gò má em. Hôm nay Wiki Cách Làm xin tiếp tục gửi đến các bạn những bài thơ tình mùa hạ dưới đây, chúc các bạn thật vui vẻ khi hòa mình vào thơ ca.
Những bài thơ tình mùa hạ hay và đầy cảm xúc
Thơ tình mùa hạ
1. Giấc mơ mùa hạ
Nắng mùa Hạ sao dịu dàng thế nhỉ
Lũ ve sầu đang thủ thỉ cùng cây
Trên bầu trời mây trắng lả lướt bay
Và gió hát khúc mê say nhè nhẹ
“Sớm mùa Hạ em dịu hiền đến thế”
Mình đang nghe lời khe khẽ bên tai
Chỉ giấc mơ hay là thật sớm nay….
Em chờ đợi lời này từ lâu lắm
Ngày mùa Hạ trời xanh cao thăm thẳm
Chẳng oi nồng không nóng bức lạ chưa
Lời của anh chẳng khác một cơn mưa
Làm mát dịu một giấc mơ mùa Hạ…
2. Hạ ơi… tôi nhớ (Hoàng Cửu Long)
Em giấu gì trong đôi mắt mùa hạ
Để nhớ thương theo cơn gió tìm về
Ngày chia biệt em trao cành phượng vĩ
Tiếng ve buồn như thủ thỉ cùng tôi
Đi bên em qua rồi con phố nhỏ
Đường chẳng dài chợt bổng chốc xa xôi
Nghe bờ môi tái tê giờ ly biệt
Đành vẫy chào thôi nhé người thương ơi
Tôi quay đi mang nụ cười em gửi
Giấu vào lòng phút ngắn ngủi em trao
Rồi mai này hai đứa lại gặp nhau
Những nhớ thương biết phai màu không hỡi
Cành phượng vĩ vẫn rạn ngời sắc thắm
Nét thư xưa còn đậm chữ chưa nhòa
Giờ thương nhớ thẩn thờ trong kỉ niệm
Ba tháng hè lâu quá bạn lòng ơi….
3. Chiều mưa cuối hạ
Cơn mưa rào ngang qua chiều cuối hạ
Để nắng hờn mê mẩn kéo hoàng hôn
Con chiện chiện cất giọng hót bồn chồn
Chiều yên ả bỗng dâng buồn man mác
Chiếc lá rơi cuốn theo chiều xào xạc
Trước hiên nhà chân nhịp bước vu vơ
Trời vào thu khiến mưa nắng phập phù
Mây du lãng …Chút bàng hoàng cuối hạ…
Màu cỏ non đã loang dần chiếc lá..
Suốt bốn mùa coi như đã vẹn sinh
Thật an nhiên giữ màu đất thanh bình
Cây thay lá… Cho mùa sang – Tiết trở…
Cơn mưa rào ngang qua chiều cuối hạ
Rất vội vàng nhưng thu đã kịp sang..
Mỏng mảnh thôi … Nhưng cũng đủ dịu dàng
Cho vạt nắng xênh xang ngày cuối hạ…!
Cơn mưa rào như làm thay màu lá
Rửa bụi trần cho trọn kiếp phù vân…
Chân dạo bước nghe tiếng thở phong trần…
Đời nhục vinh … Âu cũng mình đưa đẩy…
Trọn kiếp này em ở bên anh đấy
Bởi chúng mình đã tìm thấy đời nhau
Nắng với mưa chỉ điệp khúc giao mùa
Anh thấy chưa… Những chiều mưa cuối hạ…!!!
4. Cơn mưa hạ (Tuyết Trang)
Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?
Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!
5. Màu thời gian (Hoàng Mai)
Phượng lại về khoe sắc với trời xanh
Cái oi bức nặng nề như ngộp thở
Người thành phố với khát khao chợt nhớ
Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang
Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang
Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm
Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm
Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay
Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say
Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát
Biển gợi tình em tung tăng bờ cát
Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ
Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ
Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió
Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ
Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi
Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi
Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi
Như tình yêu có bao giờ dừng lại
Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao.
6. Nói Cùng Anh (Hoàng Mai)
Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm
Công viên ấy em về hiu hắt nắng
Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng
Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn
Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn
Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm
Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm
Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều
Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu
Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ
Anh đã đến bên đời em lặng lẽ
Góc khuất nào cho em vẽ chân dung
Thực và mơ nào có lối đi chung…
Ta vẫn hát bài tình ca dang dở
Anh nợ em những đêm dài trăn trở
Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?
7. Mùa Hạ (Xuân Quỳnh)
Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi
Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.
Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu
Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa
Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.
8. Bóng nàng thiếu nữ tháng 5 (Huỳnh Minh Nhật)
Nắng vàng nhè nhẹ rơi áo em
Gió muộn mơn man quấn chân mềm
Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc
Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm
Ai rót cái duyên lên mắt xanh
Cho gió tháng năm vỡ tan tành
Ai tô thắm hồng đôi má nhỏ
Để bước em về vướng hồn anh
Biêng biếc màu mây em thấy không?
Thương em chiều ngả cuối chân hồng
Dòng người hối hả quay về chốn
Chỉ thấy mình em giữa chợ đông
Điếu thuốc tay anh đã lụi rồi
Gót mềm em bước cứ chậm thôi
Cho anh vương vấn đôi ba bận
Đêm về đỡ tủi tấm hồn côi.
9. Mùa Hạ Tương Tư (Trần Hồng Ngọc)
Mùa hạ đến sân trường đầy hoa nở
Em đi về phương ấy quá mênh mông
Tôi hái cho em một cánh phượng hồng
Hương hạ nói hộ nỗi lòng trong đó
Mùa hạ cho em xa tôi rồi đó
Hương hạ trả về đôi mắt ướt bay bay
Có mùa hạ nào em trở lại đây
Cho tôi gặp lại áo bay chiều tím cũ
Cho tôi gặp lại mùa hoa quá khứ
Hương hạ vẫn còn thơm ngát mãi em ơi!
10. Sắc Hương Mùa Hạ (Minh Tường)
Hạ đã về lâu chưa hở em?
Anh đang tìm nhặt cánh hoa mềm
Hoa mùa năm cũ giờ khô héo
Trong lớp bụi mờ hoa ngã nghiêng
Hạ có về ngang qua cửa lớp?
Cho em hái phượng lúc đang mùa
Làn môi em đỏ hương mùa hạ
Để cánh phượng hờn ghen giữa trưa
Anh về níu lại hương mùa hạ
Giữ phượng đừng phai giữa nắng hè
Cho tóc em thơm mùi hạ biếc
Cho người năm cũ những đam mê
Mùa hạ rạng ngời trên nét môi
Mang về nỗi nhớ tận xa xôi
Sân trường, sách vở, khung trời hạ
Lưu luyến trong anh đến trọn đời.
11. Chờ Nghe Mưa Rơi (Đỗ Hồng)
Chiều nằm đợi cơn mưa về trên phố
Trong lòng anh đầy mùa hạ oi nồng
Mặt trời hồng vừa rớt cuối dòng sông
Cho anh biết một ngày vui đã tắt
Em có đến mang gió vàng hiu hắt
Làm mát tình cây lá đứng bên hiên
Đời loanh quanh trong lối cũ muộn phiền
Mây giăng kín con đường về hạnh phúc
Trái tim anh có buồn vui chen chúc
Đợi vang đều theo nhịp bước chân em
Hãy cùng anh tiếp nối tháng ngày êm
Cho mùa hạ thêm cơn mưa rộn rã
Cơn gió nhẹ bay về đường muôn ngả
Chiều cuối tuần còn đợi tiếng mưa rơi
Anh vẫn đi làm bóng xế ngang đời
Trên mặt đất đã hằn lên nỗi nhớ.
12. Vào hạ (Sa Sa)
Những dòng kỷ niệm dù hoen úa
Dấu vết ngày nào vẫn chẳng phai
Theo bước thời gian về quá khứ
Muộn sầu khắc khoải bám dằng dai.
13. Nắng hạ (Hồ Như)
Bao ngày nắng đổ biệt tăm xa
Khúc nhạc tơ vương vẫn đậm đà
Gửi chút ân tình theo sắc là
Men tình khởi sắc đặng đơm hoa.
14. Hạ yêu (Lương Tâm)
15. Đón hạ (Sen Nguyễn)
Thơ tình mùa hạ buồn
1. Một Giấc Mơ Say (Huỳnh Minh Nhật)
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa.
2. Xôn Xao Mùa Hạ Đến (Huỳnh Minh Nhật)
Nắng chiều rơi sang tháng mấy rồi em?
Mà hạ đã xôn xao lời ve gọi
Biết bao điều em – anh còn chưa nói
Phượng đã rơi đỏ chói mối tình đầu
Mười tám năm trời ta biết gì đâu
Giờ mới biết hoa có màu nỗi nhớ
Ai đã ép cánh phượng vào trang vở
Để chiều nay nức nở vết thương lòng
Em nhớ về ngày tháng thuở xa không?
Biết tìm đâu màu hoa lưu luyến ấy
Bờ thương nhớ sao giờ xa đến vậy
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay
Em có buồn ngày ấy buổi chia tay?
Bao niềm riêng ngại ngần không nói được
Vạt áo nào khuất xa còn tha thướt?
Buổi tan trường ngơ ngẩn ngước nhìn theo
Thôi xa rồi một mùa hạ xa xăm
Giấu nước mắt ngoảnh đầu ôm thầm lặng
Hai năm nhớ để bây chừ xa vắng
Mười tám năm yêu thao thức một chiều!
3. Mưa Khóc Tình Xưa (Huỳnh Minh Nhật)
Ngày ấy hạ buồn tiễn em đi
Ta đứng nhìn theo ngóng đợi gì?
Heo hút lưng trời mây lặng lẽ
Chiều buồn mưa đổ khóc biệt ly
Biết nói gì đây phút chia tay?
Nửa tình tha thiết nửa đổi thay
Một nửa hạ tàn trên hè phố
Vàng thu một nửa nỗi niềm này
Lá mãi xôn xao lời của lá
Sầu vẫn gợi sầu ta với ta
Khói thuốc giăng mờ đêm khuya lạnh
Lững thững trôi về nơi xứ xa
Đêm nay mưa rớt bạc trăng phai
Lòng sâu thăm thẳm phố chợt dài
Miên man đợt gió lùa vai áo
Có phải mưa buồn mưa nhớ ai?
4. Mối Tình Hoa Phượng (Huỳnh Minh Nhật)
Còn gì tôi ơi hạ đã chia xa
Giấu làm chi bao dư lệ nhạt nhòa
Những niềm riêng lâu rồi không dám nói
Viết vào thơ nức nở tháng ngày qua
Đừng khóc nữa, điều gì thao thức lạ
Áo ai bay vương nắng mắt môi mềm
Cơn gió nào ghé về song cửa lớp
Để mùa hè gọi mãi chẳng thành tên
Em hái hoa cất vào chốn êm đềm
Ta vào đời xa một thời vụng dại
Phút phân ly cõi lòng trôi hoang hoải
Bằng lăng rơi lịm tím dấu xa vời
Xa nhau rồi còn thương nhớ người ơi
Đứng cạnh nhau sao lòng buồn đến thế?
Tiếng ve kêu liệu một lần có thể
Trả về đời mùa hạ của ngày xưa?
Hoa chiều nay xơ xác mảnh hương thừa
Người bước đi giấu lòng qua vội vã
Hoa khờ dại cháy mình chiều nắng hạ
Đợi thu về vàng những gót chân sâu
Ve vẫn kêu nét bút gợi thương sầu
Là bắt đầu mùa hoa trên xác máu!?
Ai hững hờ cánh phượng miền yêu dấu
Áo trắng ngần một thuở giấu hương trinh…
5. Mưa Hạ! (Huỳnh Minh Nhật)
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?
6. Xa nhau mùa hạ (Tuấn Nguyễn)
7. Hạ đi (Liên Phạm)
8. Một Trời Phương Cũ
Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi
Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi
Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ
Phượng của người tình gõ nhịp trên môi
Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng
Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong
Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ
Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?
Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm
Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm
Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ
Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm
Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan
Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn
Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá
Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng
Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa
Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa
Màu phượng cũ đã về khung trời mới
Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa.
9. Ta mất nhau mùa hạ
Ta mất nhau mùa hạ
Nắng thôi vàng sân ga
Chiều tương tư bóng lá
Thấp thoáng một quê nhà.
Mà em đã bỏ lại
Màu mắt biếc kiêu sa
Một thời tình ngây dại
Còn vướng vấp lụa là.
Tóc thề chia hai ngả
Chắc gì đã phôi pha
Nhánh buồn em gom giữ
Để hương đừng bay xa.
Ta mất em mùa hạ
Ta mất ta đời nhau
Mai em thành người lạ
Còn quen tóc tơ nhầu…
10. Hạ buồn (Hương mùa hạ)
Hạ buồn tôi chẳng được vui
Người xưa giờ đã bỏ tôi đi rồi
Để tôi mãi ngóng trong chờ
Mong ngày anh sẽ quay về bên tôi.
Cớ sao anh mãi vô tình
Không hề suy tính cho tôi chút nào
Tuổi xuân nay đã phai tàn
Héo hon chờ đợi thời gian tan dần
Tuổi xuân nay đã không còn
Thôi thôi anh cứ làm tròn phận anh.
Thơ tình mùa hạ hài hước
1. Hôm nay trời đổ nắng to
Em ra hóng mát bụi tre bên nhà
Gió đưa đong đẩy vườn cà
Để em mơ mộng lúc ta với người
Chân tay em cứ rã rời
Mồ hôi nhễ nhại hanh hao gió hè
U …Ơ..như có bóng đè
Chân tay co cứng vãi tè cả ra
Ước gì người ở bên ta
Thì em đâu phải xót xa nữa đời
Em như con gái nhỡ thời
Anh đi để lại một trời mộng mơ.
2. Giá như mình có người yêu
Dẫu trời nắng mấy cũng liều mà ôm
Giá như được ấp được hôn
Nóng như lò gạch lò tôn cũng vào.
Thế đấy những bài thơ tình mùa hạ được thể hiện một cách tinh tế qua những vần thơ, vừa đậm chút vui và cũng vừa đậm chút buồn. Nỗi buồn khi mùa hạ sang có lẽ sẽ rất khác so với nỗi buồn của những mùa khác, vì mùa hạ thường gắn liền với những hình ảnh đặc trưng – tiếng ve, cánh phượng đỏ và khí trời oi bức. Ắt hẳn, nhiều bài thơ khác của mỗi tác giả sẽ chạm khắc những cung bậc cảm khác nhau và trải lòng nỗi buồn của mỗi người chắc sẽ là một hành trình không giống nhau.
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Những bài thơ tình mùa hạ hay được yêu thích nhất tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.