Bạn đang xem bài viết Những bài thơ hay nhất của Du Phong – Hoàng tử thơ ca 9x tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Du Phong tên thật là Nguyễn Tuấn Trung sinh năm 1991, anh được nhiều bạn trẻ biết đến qua những áng thơ và tản văn hay chuyên viết về tình yêu. Các tác phẩm của anh mang màu sắc tươi trẻ, hiện đại. Đa phần nội dung của anh là lời động viên, an ủi đến các cô gái vấp ngã trong tình yêu. Đối với Du Phong, văn học chỉ cần chạm đến trái tim của người đọc thì dù tác phẩm tuyệt vời hay tầm thường đều đáng trân trọng. Nó phản ánh đa chiều về cảm xúc người đọc, khiến tâm trạng họ trở nên tươi vui và thoải mái. Để hiểu rõ hơn về phong cách thơ của Tuấn Trung, Wiki Cách Làm xin mời các bạn xem qua những bài thơ hay nhất của Du Phong dưới đây.
Những bài thơ hay nhất của Du Phong được giới trẻ đón nhận
1. Dỗ dành
Cô gái à, em không ổn đúng không?
Nói tôi biết đừng để lòng băng giá
Người ta đến rồi mang đi tất cả
Em thấy mình đã đủ đáng thương chưa?
Cô gái à, đừng theo dấu vết mưa
Lật tung hết bốn mùa năm tháng ấy
Em có chờ đợi, thiết tha đến mấy
Người ấy cũng không lưu luyến nhớ mong gì…
Cô gái à, đừng khóc nữa nín đi
Vấn vương vì những điều không xứng đáng
Tự nhốt mình vào nỗi buồn vô hạn
Sẽ được gì ngoài tiếc nuối không nguôi?
Cô gái à, đến lúc phải buông xuôi
Trả em về lại niềm vui như cũ
Hãy để dại khờ phía sau giấc ngủ
Bước tiếp thôi hạnh phúc đang chờ.
2. Em là kẻ thứ ba
Có một dòng tin nhắn của anh
Quên chưa xóa, em vô tình lướt thấy
Lời dịu êm gửi một người nào đấy,
“Mình sắp gặp nhau rồi…Anh nhớ em!”
Lý trí bảo em rằng: đừng tin!
Sao em thấy tim mình đang rạn vỡ
Cố để ghen tuông không hóa thành nức nở
Nhưng em đang khó thở đến đau lòng…
Anh đã phụ em rồi, có phải không?
Lời hứa ngày nào tan đi như gió
Anh đã bao giờ hạnh phúc bên ai đó
Rồi chợt nhận về chối bỏ phũ phàng chưa?
Em không còn là duy nhất như xưa,
Vòng ôm ấy chẳng còn vừa vặn nữa…
Thôi nhé, chào anh, em vội vàng khép cửa
Để cô gái anh thương, anh nhớ sớm qua nhà…
Em thua rồi, em là kẻ thứ ba!
3. Du Phong
Hay chúng mình quay lại với nhau đi
Anh vẫn nhớ những gì mình từng có
Hạnh phúc ngày nào vẫn chờ ở đó
Lỗi lầm xưa theo gió cuốn bay rồi…
Anh vẫn còn yêu em lắm, em ơi!
Nói với anh một lời: “Em cũng thế!”
Vẫn thương nhau, có gì là không thể
Anh muốn cùng em bù đắp lại từ đầu…
Hai chúng mình cùng tha thứ cho nhau,
Dẫu tình yêu đã nhạt màu đôi chút
Hãy để anh dùng từng giây, từng phút
Để khiến cho em không hối hận mai này…
Trong cuộc đời ai cũng phải đổi thay
Chúng mình chia tay, giờ chúng mình quay lại
Anh không nói với em lời mãi mãi
Nhưng ngay lúc này, hiện tại, đừng rời đi.
4. Đừng tin ai em nhé!
Đừng tin ai em nhé!
Hãy tin bản thân mình
Người ngoài kia bạc lắm
Chẳng mấy ai thật tình…
Đừng trao đi tất cả
Phó mặc cho tình yêu
Kẻo đời xô em ngã
Thanh xuân chẳng có nhiều…
Đừng đau buồn, oán hận
Vì một kẻ rời đi
Những điều không xứng đáng
Giữ lại để làm gì…
5. Rồi một ngày
Rồi một ngày người ấy sẽ đến thăm
Nói với em rằng: “Đừng lo, cô bé!
Cuộc đời này hãy cùng anh san sẻ
Đừng cố gồng mình mạnh mẽ, được không?”
Người ấy sẽ ôm em nhẹ vào lòng
Để em ngủ vùi trong vòng tay ấm áp:
“Chúng mình đừng mơ thêm điều gì khác
Nắm chặt tay này, khỏi lạc mất nhau!”
6. Anh dắt em về
Anh dắt em về thưa chuyện với ông bà,
Về nhưng tháng năm mình cùng nhau gắn bó
Về giấc mơ có một gia đình nhỏ
Về nguyện ước suốt đời yêu mãi chẳng lìa xa…
Anh dắt em về xin phép mẹ cha
Dù bão tố phong ba, cũng nguyện là đôi uyên ương bước cùng đường, chung lối
Cùng nắm tay đi qua hết tháng năm dài nông nổi
Đến cuối bến cuộc đời vẫn hạnh phúc dù tóc bạc da ngăm…
Anh dắt em về tính chuyện trăm năm…
7. Thế giới này mình em lo, là ổn
Em chẳng phải người yếu đuối đâu anh!
Khái niêm “Lụy tình” trong em không tôn tại,
Vỉ em hiều chằng có gì là mãi mãi
Chỉ có một điều là em phải thương em!
Em tự rách ròi giới hạn của yêu – tin:
Đến khi nào thì không nên níu nữa
Đến khi nào thì nên buông bỏ
Và chẳng bao giờ đau khổ vì những chuyện không đâu…
Chỉ là chúng mình chẳng phải thuộc về nhau!
Quá khứ đã qua rồi em sẽ không hôi hận,
Đường song song tách dài thành vô tận
Em sẽ mỉm cười chấp nhận vàbước một mình vui.
Em thấy mình vẫn tươi trẻ đấy thôi!
Có bao điều đợi chờ em phía trước.
Cũng chằng phải vì nhớ anh mà quay ngược,
Những kí ức êm đềm thì để gió cuối đi…
Vậy bây giờ anh hãy tự lăn đi
Thế giới này mình em lo là ổn
Chúc anh về tới nơi tới chốn,
Hạnh phúc em này chắc cũng chằng còn xa…
8. Cuối cùng
Cuối cùng thì ai cũng có người yêu.
Em thấy đó, mình không chờ đợi mãi…
Sau những nhớ thương vui buồn từng trải,
Hai chúng ta cùng bước lại từ đầu.
Chỉ tiếc lần này không phải với nhau,
Người đến sau sẽ trám vào chỗ cũ.
Ngực anh giờ là gối cô ấy ngủ,
Cánh tay em, nơi anh ấy tìm về…
9. Bởi tôi biết
Bởi tôi biết mình không cần tạm bợ
Cửa trái tim đâu dễ để bước vào.
Nếu chưa gặp người thành tâm xứng đáng
Thì một mình hoài vậy cũng có sao!
10. Có những người
Có những người chẳng là gì của nhau,
Nhưng vẫn thấy đau khi thấy người kia đi bên ai khác!
Có những người vẫn quan tâm dù biết chắc
Người ẫy vẫn chẳng bận lòng…
Có những người vẫn tự nhủ có thực sự đáng không?
Khi cứ mãi ngóng trông vào những điều chẳng bao giờ thành sự thật.
Có những người mải chạy theo người kia, rồi vô tình quên mất
Tìm một nửa hạnh phúc cho riêng bản thân mình…
Có những người cứ ngốc nghếch lặng thinh
Khi được hỏi, đến bao giờ thì tình yêu mới tới.
Chỉ đơn giản có những điều muốn nhưng không thể nói,
Có những người muốn, nhưng không thể níu với, hay cất bước lại gần…
Có những người khao khát được một lần
Được thuộc về nhau, trọn vẹn…
Có những người chưa bao giời ước hẹn,
Có lẽ, chẳng bao giờ…
11. Ngủ đi em
Ngủ đi em muộn lắm rồi,
Dù gì em vẫn còn tôi cơ mà…
Thôi nào, mặc kệ người ta,
Coi như tất cả chỉ là cơn mơ.
Còn chi đâu nữa mà chờ?
Buồn như vậy đến bao giờ, hả em?
12. Hóa ra
Hóa ra là em đã sống những ngày tháng không anh
Yên lành và thản nhiên hơn là em vẫn nghĩ.
Không ồn ào, đắm say, không ngọt ngào, thi vị,
Cuộc sống chẳng còn anh bình lặng đến không ngờ…
Hóa ra chuyện chúng mình chỉ như một giấc mơ,
Giọt nước mắt đã khô khi em trở mình về thực tại.
Không còn buồn lo, không còn sợ hãi,
Thứ không thuộc về mình có đáng phải vậy không?
Hóa ra là em có thể một mình chống chọi với mùa đông
Những vấn vương trong lòng không còn vì anh mà sống dậy,
Bước chẳng hẫng nhịp nào khi vô tình chợt thấy
Bóng hình anh chung lối bóng một người.
Hóa ra sau tất cả em vẫn là em thôi.
Vẫn nguyên vẹn tiếng cười, vẹn nguyên thương nhớ,
Vẫn dành trọn trái tim và từng nhịp thở
Cho kẻ bước tới sau, kẻ biết giữ ân tình.
Hóa ra quên một người không khó phải không anh?
13. Anh gì ơi
Anh gì ơi em hỏi:
Nếu như gặp một người
Chợt thấy mình rung động
Thì nói ra, hay thôi?
Ngủ toàn mơ cổ tích
Dậy chỉ thấy màu hồng
Anh gì ơi như vậy
Có phải là yêu không?
Khi nào gặp người ấy
Cũng thấy mình tươi xanh
Thì nên bình tĩnh lại
Hay thổ lộ cho nhanh?
Sợ người ta biết được
Họ sẽ lánh thật xa
Nhưng người ta không biết
Mình khổ cả đời à?
Ôi trời em mệt quá
Khỏi cần anh trả lời
Em yêu anh rồi đấy,
Giờ tính sao, anh ơi!
14. Hay em làm một nửa của anh đi
Hay em làm Em Gái của anh đi!
Cho em dỗi hờn trẻ con đỏng đảnh,
Cho em nghịch ngợm đùa trêu ranh mãnh,
Cho em thút thít để anh dỗ dành…
Nhưng mà như thế quá tội cho anh,
Khi một ngày em tìm được Hoàng Tử của đời em mãi mãi.
Em sẽ quên và vô tình bỏ lại.
Ông anh trai với một tay gấu, một tay búp bê,
Thơ thẩn hát một mình….
Hay em làm Bạn Thân của anh đi!
Để anh làm cái thùng phuy cho em trút vui buồn trong cuộc sống,
Để em tìm đến anh những ngày mùa đông lạnh cóng,
Mình sẽ chơi…”đấm nhau”, sưởi ấm cái giá rét vây lấy hai kẻ cô đơn…
Nhưng mà như thế cũng chẳng khá hơn,
Rồi em sẽ yêu, sẽ lấy chồng rồi sinh con đẻ cái,
Anh sẽ bị bỏ lại.
Một mình đấm nhau với cái gối chẳng biết chơi đùa…
Chẳng biết để em làm gì cho bớt nghĩ hơn thua,
Để em làm gì để bên anh dài lâu ngày này qua tháng khác…
Để em làm gì để tình cảm giữa chúng ta chẳng bao giờ phai nhạt…
Để em làm gì để em không đi lạc…
…anh chẳng biết phải để em làm gì….
Hay em làm một nửa của anh đi.
15. Mình cần gì
Đã qua rồi những năm tháng vô tư
Dù đã cố chần chừ không chịu lớn…
Khi phải học cách cố quên đi điều mình từng không muốn
Là lúc nhận ra mọi thứ chẳng màu hồng.
Mình chọn lặng im trước những hiểu lầm
Giấu nước mắt lặn vào trong rồi lặng thầm cam chịu.
Mình không nói ra vì không ai có thể hiểu,
Có phải trưởng thành là lúc cô đơn?
Mình chưa bao giờ trốn chạy yêu thương
Chỉ là chưa thể bước qua những nỗi buồn ảm đạm
Cuộc sống của mình lâu nay khô hạn
Liệu có thể một ngày được tưới đẫm niềm vui?
Mình vẫn lang thang khắp nẻo chân trời
Vẫn mong tìm được nụ cười như thời thơ trẻ.
Mình cố để mỗi ngày trở nên mạnh mẽ
Để không cần dựa dẫm vào ai…
Nhưng liệu mình cần đâu đó một bờ vai?
16. Chúng mình còn yêu nhau nữa không em
Chúng mình còn yêu nhau nữa không em?
Chưa bao giờ anh mơ hồ đến thế…
Vẫn nắm tay mà hững hờ như thể
Cả hai ta đang đếm ngược từng ngày…
Có phải một người đã trót đổi thay,
Không hạnh phúc với tình yêu này nữa?
Hay chúng mình đã vô tình chọn lựa
Những lẽ sống riêng cho cuộc đời mình?
Bước bên nhau trong suốt chặng hành trình,
Có lẽ nào một trong hai đã mỏi?
Sau những ngọt ngào, đắm say, nông nổi
Mình sẽ dừng ở bến “Đã-Từng-Yêu”?
Người ta bảo cứ cố gắng thật nhiều
Sẽ đến một ngày tình yêu đơm quả.
Sao anh thấy càng bên nhau lâu quá
Chúng mình càng xa lạ với nhau hơn?
Phải chăng là mình sẽ chọn cô đơn
Cho những con đường không nhau phía trước?
Hay sẽ lại một lần dìu đưa nhau bước
Qua những hiểu lầm để tới được bình yên…?
17. Một mình
Sống một mình, vẫn ổn quá đấy thôi!
Chẳng lạnh lẽo, đơn côi như người ta ca thán.
Khi trái tim và tâm hồn chai sạn,
Chui vỏ ốc suốt đời có lẽ lại hóa hay.
Sống một mình chẳng bao giờ cần vịn lấy tay ai,
Chẳng sợ bất ngờ bị buông, rồi mất đà, rồi ngã,
Sống một mình, chẳng trông chờ vào bờ vai xa lạ,
Chẳng sợ giật mình, lạc lõng chẳng biết tựa vào đâu…
Sống một mình, có lẽ không bao giờ bị đau,
Không bao giờ phải khóc suốt đêm thâu vì người đến sau, người đến trước…
Bởi không ai lại gần, nên quen dần việc sống không phụ thuộc,
Thứ hạnh phúc “tự mình” là hạnh phúc bền lâu.
Sống một mình, không cần phải “vì anh”, “vì em” hay “vì nhau”.
Tự mình có thương nổi mình đâu mà trao trái tim cho người khác giữ!
Bao nhiêu nước mắt, nụ cười trôi qua nhưng chẳng đủ
Giữ hạnh phúc bên mình…
Thì cứ âm thầm sống suốt đời như kẻ vô hình,
Cứ lầm lũi mà vui, lặng lẽ thế thôi nhưng yên bình, thanh thản,
Chẳng bao giờ cần “mạnh mẽ” hay “can đảm”
Để sống trọn vẹn một kiếp người…
Có lẽ suốt đời này chỉ cần một mình thôi!
18. Có một người
Có một người từng hứa sẽ che chở cho tôi,
Mà bão tố trong đời đều do người mang lại.
Người ấy nói rằng sẽ ở bên mãi mãi,
Đến cuối cùng, người còn lại cũng chỉ có mình tôi.
Người ấy đã coi tôi là cuộc sống của họ rồi,
Nên sẽ yêu tôi nhiều hơn tất cả…
Rồi họ rời bỏ cuộc sống của mình không một lời từ giã,
Chẳng ồn ào như lời hứa khi xưa…
Không biết bây giờ người ấy hạnh phúc chưa…
19. Có những lúc
Có những lúc cần một người ở bên
Bạn cũng được mà yêu cũng được
Có thể một ngày tự dưng cất bước
Chẳng có điều gì ràng buộc cũng không sao…
Bởi mùa này lòng rất dễ chênh chao
Nên cần bờ vai để dựa vào cho ấm
Thui thủi một mình nhiều khi cô đơn lắm
Nhìn bạn xung quanh tay nắm…bỗng dưng thèm…
Ước có một người cùng thức mỗi đêm
Chia sẻ nỗi niềm để thôi không buồn chán
Ước có một người cùng ăn bữa sáng
Để thấy thì ra cũng đáng đợi từng ngày…
Có những nỗi buồn như thể giống hôm nay
Muốn kẽ tay gầy được lấp đầy nhưng không có
Là một ngày ngoài kia nhiều gió
Chợt thấy bên trong đâu đó chút hẫng lòng.
20. Làm lại từ đầu
Em biết rồi điều ấy sẽ xảy ra…
Anh đừng nói cho lòng nhau thêm nặng.
Chỉ là có duyên mà không có phận,
Mình hãy quên và làm lại từ đầu.
Mà thực ra thì đã có gì đâu…
Cánh hoa rã rời khi vừa chớm nở,
Vầng trăng chưa kịp tròn đầy đã vỡ,
Chuyện vui buồn chưa hẹn đã dở dang.
Cuộc đời ai chẳng muốn xé vài trang…
Bởi quá vội vàng nên không kịp nghĩ,
Bởi quá vội vàng nên giờ mình chỉ
Tồn tại trong nhau bởi chút xót xa lòng.
Giá ngày xưa anh đừng hỏi yêu không,
Thì em đã đâu trả lời rằng có…
21. Thôi chờ nhau
Cuối cùng thì ai cũng phải nhận ra:
Chuyện đã qua…rồi sẽ là chuyện cũ,
Người đã xa…rồi chỉ là quá khứ,
Ngã đau thế nào cũng phải đứng lên.
Cuối cùng rồi ai cũng chấp nhận quên,
Sau những lần chìm trong nhung nhớ.
Và rồi người ta vươn ngực thở,
Sau những tháng năm thoi thóp bởi u buồn.
Cuối cùng, người ta hiểu xa lánh với yêu thương
Không phải một con đường nên đi tới.
Rồi ai cũng phải bước ra ngoài bóng tối,
Để gieo những niềm tin nơi người mới sau này.
Cuối cùng thì ai cũng phải đổi thay,
Khi trái tim yêu chất đầy vụn vỡ.
Người ta thôi giày vò, lo sợ
Mà can đảm đứng lên để mạnh mẽ đương đầu.
Cuối cùng…
…người ta cũng phải thôi chờ đợi nhau.
Đã lâu lắm rồi chúng ta chưa từng thấy một làn sóng thơ ca nào nổi dậy mạnh mẽ như của Du Phong. Hy vọng những bài thơ hay nhất của Du Phong được Wiki Cách Làm tổng hợp lại sẽ mang đến nhiều điều thú vị cho các bạn. Nếu bạn muốn thử cảm nhận thơ hiện đại, hãy đến với chúng tôi. Còn bây giờ các bạn hãy lưu lại đưa vào bộ sưu tập của mình đi, biết đâu sau này Du Phong cho ra nhiều bài thơ hơn nữa thì các bạn cũng nhanh chóng cập nhật kịp.
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Những bài thơ hay nhất của Du Phong – Hoàng tử thơ ca 9x tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.