Bạn đang xem bài viết Nhật ký hành trình: Chuyến Đà Lạt lúc 2h sáng tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Nhà là bến bờ bình yên, là nơi để quay về khi con tim mỏi mệt. Điều đó đúng. Nhưng với tôi, một người con của Sài Thành – nơi cuộc sống luôn hối hả và bận rộn thì có về nhà cũng không thể trút bỏ được áp lực của hàng giờ miệt mài học tập rồi lại lao đầu vào công việc. Và vì thế, tôi chỉ cảm thấy bình yên khi có thể đi thật xa, tạm bỏ trốn khỏi nơi này để tĩnh tâm trước khi quay về với Sài Gòn. Đây có lẽ là lý do tôi quyết định xách ba lô và đến Đà Lạt lúc… 2h sáng.
Có khi nào bạn muốn xách balo và trốn khỏi Sài Gòn ? – Ảnh: Mạnh Huy
Tại sao lại chọn Đà Lạt? Sống mãi ở nơi thành thì như Sài Gòn, đã quá quen và nhàm chán với những âm thanh sôi động của đường phố, đâm ra tôi lại thích những nơi không gian yên bình, nhẹ nhàng chính vì vậy tôi yêu Đà Lạt, yêu con người Đà Lạt cứ chầm chậm mà sống, xe cộ Đà Lạt cứ chầm chậm mà đi.
Những góc phố Đà Lạt mang lại cảm giác yên bình – Ảnh: Mạnh Huy
Sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu như chuyến đi của tôi không bắt đầu lúc … 2h sáng, cái giờ mà đáng lẽ ra mọi người đã say giấc nồng. Không biết vì lý do gì, tôi cảm thấy nhớ Đà Lạt. Chỉ sau 5 phút quyết định, gọi vài ba cuộc điện thoại quan trọng, khoác lên mình chiếc áo khoác quen thuộc, lên Hàng Xanh đón xe Thành Bưởi, và 7h sáng hôm sau tôi đã có mặt ở Đà Lạt.
Sáng Đà Lạt toàn sương, chẳng thấy được mặt trời – Ảnh: Mạnh Huy
Đà Lạt sáng sớm đẹp lắm, mà cũng lạnh lắm, gió thổi lạnh cóng cả hai tay. Tự định sẵn chuyến đi của mình chỉ kéo dài trong một ngày, tôi lập tức bắt đầu hành trình khám phá Đà Lạt của mình, bắt đầu với một ổ bánh mì gà Nhân Ngãi, loại bánh mì tôi ghiền mà không thể tìm ra ở Sài Gòn. Mua bánh mì xong, tôi quay xe về cà phê Tùng, ngồi nhâm nhi từng ngụm cà phê đắng, cảm giác thật quen thuộc, cứ như đây là việc hằng ngày của mình.
Hiếm ai ở Đà Lạt không biết đến cà phê Tùng – Ảnh: Mạnh Huy
Ngồi nhâm nhi cà phê Tùng, đeo đuổi mãi những suy nghĩ vẩn vơ thì thấy cũng đã gần trưa, trời Đà Lạt lúc này đã có nắng, nhưng nắng Đà Lạt không gắt như Sài Gòn, chạy xe không cần áo khoác cũng không thấy nóng tay, trời cứ man mát, gió cứ vi vu. Tôi chạy xe trên những con đường Đà Lạt vòng vèo để đến với nem nướng bà Hùng, nhiều người nói rằng nem bà Nghĩa ăn ngon hơn, nhưng tôi đã quen vị, cứ đến Đà Lạt là tìm tới bà Hùng để chấm cháp nem nướng cùng bánh tráng dẻo vào chén chao nấu nóng hổi trứ danh.
Chén nước chấm nóng sốt trứ danh của nem nướng bà Hùng – Ảnh: Mạnh Huy
Thích ngồi ngắm nhìn phố phường, tôi đặc biệt thích cà phê Đà Lạt Phố, nơi có góc nhìn được toàn cảnh Đà Lạt, nhất định ngồi đó ngắm Đà Lạt đến khi lên đèn mới thôi. Trước khi đi cũng không quên ghé qua Nguyễn Văn Trỗi ăn bánh tráng nướng thơm phức, thực ra ở Đà Lạt cũng không thếu bánh tráng nướng, nhưng cái không khí lành lạnh của Đà Lạt làm món ăn này thêm hấp dẫn bội phần.
Làm cái bánh tráng nướng đường Nguyễn Văn Trỗi cho ấm bụng … – Ảnh: Mạnh Huy
Rồi lên cà phê Đà Lạt Phố, ngắm cảnh Đà Lạt – Ảnh: Mạnh Huy
Đà Lạt lên đèn đẹp thật, nhất là khu chợ đêm Đà Lạt, hay còn được gọi là chợ Âm Phủ. Con đường Nguyễn Thị Minh Khai ban ngày thật trống trải, chỉ có vài ba chiếc xe chở đồ ra vào chợ qua lại, quá lắm được thêm vài ba du khách lang thanh như tôi lững lờ bước, nhưng đến đêm, còn đường được thắp lên tầng tầng lớp lớp sắc màu: sắc màu đèn led lung linh, sắc khói mờ mờ ảo ảo từ những xe thịt nướng, hàng quán sữa đậu nành, và quan trọng nhất là sắc màu đồ ăn mỡ màng khắp mọi nơi của đủ mọi món như bánh tráng nướng, thịt nướng, ốc, bún riêu, bắp nướng …
Con đường Nguyễn Thị Minh Khai lột xác về đêm – Ảnh: Mạnh Huy
Màu sắc ẩm thực chắc là màu mà tôi yêu nhất – Ảnh: Mạnh Huy
Tự nhủ rằng phải thưởng thức cho đầy đủ các món ẩm thực Đà Lạt trong ngày hôm nay, tôi không muốn ăn một món nào quá no, chỉ nhấm nháp mỗi món một chút. Tôi lần mò lên khu vực phía trên chợ Đà Lạt, tìm quán bánh mì xíu mại quen, ngồi xuống xử ngay một chén xíu mại, hít hà với nước chấm ớt siêu cay, rồi dằn vị cay lại bằng tách trà nóng, cảm thấy trong phút chốc Đà Lạt bỗng hết lạnh.
Ăn bánh mì xíu mại phải vừa ăn, vừa hít hà vị cay của ớt mới thú – Ảnh: Mạnh Huy
Và không thể không đến kem bơ Thanh Thảo – Ảnh: Mạnh Huy
Lần nào lên Đà Lạt, tôi cũng không thể bỏ qua kem bơ Thanh Thảo, nhiều người bảo rằng dạo gần đây Thanh Thảo đã xuống rồi, không được ngon và béo như trước nữa. Với tôi, ăn lại những món ăn khi xưa ăn cùng bạn bè, ngồi ăn là phụ, nhưng nhớ về những kỉ niệm xưa mới là phần lớn, nhớ lại cũng chỗ ngồi này, con bạn thân chọc mình thế đó, thằng bạn thân ăn xong hít hà kêu thêm ly nữa, thấy trong lòng nao nao. Đúng như người ta thường nói, Đà Lạt buồn lắm, đừng đi Đà Lạt một mình.
Ngồi trong hàng sữa đậu nành, chờ chuyến xe lúc nửa đêm – Ảnh: Mạnh Huy
Dằn thêm chút đồ ăn để bụng không cồn cào – Ảnh: Mạnh Huy
Khám phá ẩm thực Đà Lạt – Mytour.vn
Ngồi trong một quán sữa đậu nành cạnh chợ, chờ chuyến xe đêm đưa tôi về Sài Gòn, chấm dứt chuyến Đà Lạt lúc 2h sáng của tôi. Chỉ vỏn vẹn trong một ngày, nhưng lại đến với Đà Lạt, lòng tôi thấy hỗn độn nhiều cảm xúc: nhẹ nhàng vì đã trốn Sài Gòn được một ngày, vui vì những món ăn có một không hai ở Đà Lạt nhưng cũng thấy một nỗi buồn hoài niệm. Tự nhắc lòng rằng, lần sau nếu có xuống Đà Lạt, không bao giờ đi một mình, mà sẽ kéo lũ bạn bè theo để “quẩy” tưng bừng.
Huyscout – Mytour.vn
Đăng bởi: Đồng Đào
Từ khoá: Nhật ký hành trình: Chuyến Đà Lạt lúc 2h sáng
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Nhật ký hành trình: Chuyến Đà Lạt lúc 2h sáng tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.