Bạn đang xem bài viết Nhân ngày 20-11 kể kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Sắp đến ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 em hãy kể kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ. Có thể chọn bất cứ kỉ niệm vui buồn nào mà em nhớ nhất. Sau đây là các bài văn mẫu mà chúng tôi sưu tầm gửi đến học sinh tham khảo để viết văn hiệu quả.
Hãy kể kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ
Bài số 1
Trong suốt đời người ai cũng tồn tại những kí ức khác nhau, có những kí ức vui mãi nhớ nhưng cũng có những kí ức buồn đọng lại trong tâm trí tôi. Kí ức khiến tôi muốn nhớ mãi là thời học trò năm cấp hai nhất là thời gian cô giáo dạy văn của tôi đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc.
Cô đã dạy văn tôi trong suốt thời gian nghỉ hè, cô tận tụy, chu đáo với học sinh. Khi cô giảng bài, giọng nói ấm áp, truyền cảm. Cô phân tích từng chi tiết nhỏ bài học giúp các em phát triển thành những lời văn sâu sắc, đầy ý nghĩa. Nhờ những bài giảng của cô mà chúng tôi thêm yêu các nhân vật trong văn học như nàng Kiều, thêm yêu Vũ Nương người vợ xinh đẹp, chung thủy, những bài học trước đây đọc không hiểu, nhưng giờ đây chúng tôi thấy nó mới hay và sâu sắc đến lạ kì. Cô giáo văn luôn được chúng em yêu thích.
Tôi vui hơn khi biết cô làm chủ nhiệm, cô trông nghiêm túc hơn trước nhiều. Khi lớp đạt thứ hạng cao, cô khuyến khích và khen thưởng cho các bạn, mỗi lần lớp có thứ hạng thấp, cô liên tục nhắc nhở, động viên lớp.
Lớp chúng tôi có một bạn tuy hoàn cảnh gia đình khó khăn nhưng ham học và học rất giỏi. Cả nhóm chúng tôi tổ chức sinh nhật cho bạn đó nhưng trong lớp lại có bạn nói: “ Tại sao chỉ có sinh nhật bạn đó là tổ chức còn sinh nhật tụi mình thì không tổ chức?” Nghe thấy câu nói đó, cô đã giải thích rằng: “ Gia cảnh các bạn khó khăn, mấy năm nay cũng chưa có được một ngày sinh nhật cho mình, tuy ở đây chỉ là buổi sinh nhật nhỏ thôi nhưng sẽ khiến bạn cảm thấy vui…” Nói đến đây thôi nhưng cô đã khóc. Nhìn giọt nước mắt của cô rơi xuống mà cả lớp im lặng không nói gì. Chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng cô thôi mà đã khiến chúng tôi hiểu được thế nào là sự sẻ chia, sự ấm áp tình bạn. Giọt nước mắt của cô rơi xuống đã khiến chúng tôi phải nhìn lại mình. Chúng tôi may mắn hơn bạn ấy khi được sống trong hoàn cảnh đầy đủ, có những thứ cần thiết và cơ bản. Khi nhìn những giọt nước mắt ấy, tôi chợt nhận ra cô không chỉ là một giáo viên hết lòng vì nghề giáo viên mà còn là một người đồng cảm, sẻ chia hoàn cành với học sinh, chính vì vậy có được các bạn rất yêu mến.
Lời văn của tôi không hay, trau chuốt, như những bài văn mà các bạn đã đọc, khi tôi viết những dòng cảm nhận này, tôi chẳng nghĩ những việc to lớn chỉ biết rằng tình cảm của tôi với cô chủ nhiệm rất lớn lao. Tôi chỉ viết bằng tấm lòng yêu thương, kính trọng cô giáo thân yêu của mình.
Chưa đầy một năm gắn bó với cô nhưng cô đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Cô nguồn cảm hứng cho những bài văn của tôi và cô chính là người mẹ thứ hai của tôi. Cô ơi, con cảm ơn cô vì những đóng góp của cô giúp con trưởng thành hơn và nhìn cuộc sốngnày tươi đẹp hơn.
Bài số 2
Đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in bài học đầu tiên mà tôi đã được học từ chính người cô giáo của mình, đó là những kỉ niệm tốt đẹp về cô giáo học lớp 1 của mình.
Lúc đó tôi chỉ mới là đứa trẻ mới bước học lớp 1. Cô giáo của tôi gầy, mái tóc hơi pha vài sợi bạc, ăn mặc giản dị, ấn tượng nhất với tôi có lẽ là đôi mắt nghiêm nghị, nhưng lại trìu mến khi giảng bài cho học sinh.
Hôm ấy là ngày thứ 7. Bạn Mai mới mua chiếc bút máy mới màu trắng rất đẹp.Tôi nhìn cây bút đẹp thầm ao ước có nó trong tay. Đến giờ ra chơi, tôi trông coi lớp, không thể cưỡng nữa lại tôi mở cặp của Mai, lấy cây bút ngắm nghía rồi có ý định lấy về viết. Tôi muốn tự mình sở hữu nó, nên cất vào cặp của mình.
Khi vào lớp Mai mở cặp và khóc oà lên khi thấy chiếc bút không còn nữa, cả lớp tìm kiếm trong lớp lục tung sách vở, ngăn bàn, tìm kiếm chiếc bút…Lớp trưởng đề nghị:
-Cô cho các bạn xét cặp lớp mình đi cô ạ!
Cô im lặng, rồi nói lại chậm rĩa:
-Ra chơi hôm nay ai ở lại coi lớp?
Cả lớp nhìn tôi đầy nghi ngờ, một số bạn còn đề nghị xét cặp của tôi, tôi thấy mặt nóng ran lên, tay chân run rẩy. Cô giáo tôi rất nghiêm khắc chỉ chốc lát nữa thôi cả lớp sẽ biết tôi là kẻ ăn cắp.Tôi sợ hãi, xấu hổ, nghĩ đến cảnh bẽ mặt…Bỗng cô giáo của tôi yêu cầu cả lớp im lặng, cô hứa thứ hai sẽ giải quyết tiếp.
Sáng thứ hai đã đến, cô bước vào lớp cô đến bên Mai và bảo:
-Hôm thứ bảy bác bảo vệ nhặt được khi đi đóng khoá cửa lớp mình, cô hỏi có phải cây bút này của Mai không ?
Mai thấy cây bút vui sướng,cô dặn dò cả lớp phải giữ gìn dụng cụ học tập. Sau đó cô có gặp riêng tôi,cô không trách móc cũng không nói gì nhiều.Cô nhìn tôi bằng ánh mắt nhẹ nhàng, bao đựng.
Thời gian trôi qua đi nhanh chóng, bí mật về cây bút của năm lớp 1 chỉ có mình tôi và cô biết. Hôm nay nhân ngày 20/11, tôi tự thấy mình đã đủ sự can đảm kể lại câu chuyện này với lòng biết ơn và kính trọng đối với người đã dạy tôi bài học sự trung thực và xử lý mọi việc thật tế nhị, tinh tế.
Giờ đây tôi đã lớn khôn,đã biết cách xử lý những sự việc xảy ra hàng ngày, tôi thầm biết ơn cô đã dạy cho tới bài học ý nghĩa đầu đời.
Xem thêm: Em hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn
Với 2 bài văn mẫu mà chúng tôi sưu tầm, biên soạn chắc chắn khi viết tập làm văn điểm cao và hiệu quả hơn. Nên nhớ không sao chép toàn bộ mà hãy chọn lọc các ý chính sau đó viết thành tập làm văn.
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Nhân ngày 20-11 kể kỉ niệm đáng nhớ giữa mình và thầy cô giáo cũ tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.