Bạn đang xem bài viết Làm văn: cảm nghĩ về con vật nuôi tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Bài số 1
Vào lớp 5, em được học sinh giỏi vì vậy mà bố mẹ đã mua tặng cho tôi một chú mèo xám vằn,nó tên là Bun. Đây là chú mèo nhút nhát, thích nằm một mình, đôi khi lại rất nghịch ngợm.
Nuôi khoảng 1 tuần chú đã thích nghi với môi trường thường làm trò cho mọi người xem. Bun thật đáng yêu làm sao! Lắm lúc tôi ngồi ngắm Bun và thấy chú có nét đẹp đặc biệt với bộ lông óng mượt xám lại xen vào vài cái vằn đen trên người. Hai cái tai vểnh lên như đang nghe ngóng thông tin gì đó. Cặp mắt tròn long lanh thấy rõ hai con ngươi đen nhánh . Cái mủi hồng hồng lúc nào cũng ướt át, chiếc mũi đó dùng để đánh mùi rất tài. Chân thoăn thoắt mỗi khi có báo động ở đâu chú đều khẩn cấp lao tới liền nhưng chẳng bao giờ nghe tiếng động cả bởi lớp chân có những đệm thịt rất êm và mịn. Tính tình gần gũi và đáng mến. Những lúc âu yếm, chú nằm gọn trong lòng tôi đòi tôi vuốt ve bộ lông mềm mượt và nhẹ nhàng.
Những lúc tôi bệnh nằm bệt một chỗ dường như Bun hiểu. Nó lặng lẽ nằm xuống bên cạnh tôi. Bun là một người bạn thân thiết khi cùng tôi chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Từ khi hoàn thành chương trình cấp I phải di cư vào trường nội trú thân yêu tôi phải xa Bun, rời đi mà lòng tôi đau nhói vì phải xa người bạn thân thương nay. Ngày tôi rời nhà, tôi khóc, mẹ tôi cũng khóc và rồi mèo Bun nũng nịu như không chịu cho chủ rời đi.
Thời gian trôi qua tôi cứ trông ngóng từng ngày về với gia đình và mèo Bun. Mỗi lần về thăm ngôi nhà Bun mừng lắm, nó cứ quyến luyên bên tôi không rời, thời gian cứ thế trôi đi, bỗng một ngày tôi nghe tin mèo Bun qua đời vì bệnh, sống mũi tôi cứ cay cay, tôi núp vào một góc, nước mắt lăn dài trên má vì nhớ mèo Bun. Mèo Bun như đứa bạn tri kỉ, luôn bên tôi chia sẻ niềm vui nỗi buồn nhưng giờ đây mèo đã không còn nữa, thật sự trống vắng đi người bạn thân thiết.
Nhớ ngày mà Bun rời xa tôi và giá đình lòng tôi vẫn như như in, đó là chú mèo thân thiện, gần gũi mà tôi hết mực yêu quý.
Bài số 2
Tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn bó với một loài vật nuôi đáng yêu, đối với tôi gắn bó với chú chó với tên thật mật là Rex, chú có thông minh dễ thương mà tôi rất yêu quý.
Rex thuộc giống béc-giê khi mới mua về đã khá to lớn, nhưng lại nhút nhát, dần dần ở nhà tôi chứ đã quen dần.Lông chú màu đen mượt, bốn chân cao lớn. Hai tai dựng lên lắng nghe mọi âm thanh xung quanh. Cái mũi thì lúc nào cũng có vẻ khịt khịt như đánh hơi tìm một cái gì đó. Rex rất giỏi trông nhà, khi tối trời, chú luôn ra ngoài hiên nằm canh gác, nhờ có nó mà gia đình tôi ai cũng an tâm.
Câu chuyện mà tôi nhớ mãi đó là sự dũng cảm của Rex,một đêm mùa đông, như mọi hôm,nó vẫn nằm canh ở ngoài hiên. Cả nhà tôi đang ngủ say chợt nghe tiếng chó sủa phát ra liên hồi và dữ dội, tiếng chú giằng dây thật mạnh. Bố vội vàng bật dậy cầm gậy đi ra ngoài. Thoáng ở cuối vườn, một bóng đen đang di chuyển. Bố hô hoán hàng xóm vừa đuổi theo tên trộm. Rex cũng lồng lộn chồm lên, dây xích bị đứt, bố đuổi theo tên trộm, hắn quay lại đạp mạnh vào bố. Bị lỡ đà, bố ngã xuống. Hắn rút mạnh con dao ra rồi đe dọa, ngay lúc đó Rex lao đến ngoạm vào tay cầm dao của hắn rồi cắn nhiều phát vào người, tên trộm sợ hãi phải lập tức bỏ chạy nhưng hàng xóm kéo đến tóm gọn hắn và giao cho công an.
Sau cái hôm ấy, Rex ai cũng biết đến, cả khu phố đều đến nhà xem chú thế nào, cả nhà và Rex được tuyên dương, ai cũng hãnh diện vì có một thành viên như vậy trong nhà.
Rex rất thông minh lại trung thành, cả nhà em ai cũng yêu quý và xem nó như một thành viên thân thiết của gia đình. Một chú chó mà ai cũng phải tự hào.
Bài văn tham khảo kể về một con vật nuôi, các em tham khảo thử nhé.
Cảm ơn bạn đã xem bài viết Làm văn: cảm nghĩ về con vật nuôi tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.