Bạn đang xem bài viết 20 truyện cười bá đạo hài hước nhân ngày 20/11 tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể truy cập nhanh thông tin cần thiết tại phần mục lục bài viết phía dưới.
Ngày 20/11 là ngày nhà giáo Việt Nam, ngày tôn vinh công lao và nhớ ơn đến những thầy cô giáo những người dạy bảo ta từng con chữ. Vào những ngày này mọi người thường chọn các món quà ý nghĩa, những lời chúc tốt đẹp, những bó hoa tươi thắm, hay các buổi sinh hoạt văn nghệ để gửi đến các thầy cô giáo nhân ngày 20/11. Để các hoạt động trở nên vui nhộn hơn chúng ta hãy kể cho nhau nghe những câu truyện cười về thầy cô, học trò hay trang trí những mẫu truyện này vào một góc của báo tường thêm cho đa màu sắc. Mình sẽ giúp các bạn sưu tầm một số mẫu truyện cười hài hước bá đạo nha!
Thầy giáo pro
Thầy giáo bước vào lớp. Quần áo xộc xệch. Mặt hằm hằm. Cả lớp lo lắng. Vào cửa lớp, thầy rút chiếc dép phải ném bay vù xuống góc trái cuối lớp.
Cả lớp sợ. Thầy rút tiếp chiếc dép trái ra ném. Dép bay vèo xuống góc phải của lớp.
Cả lớp run. Tiến lại gần bảng, thầy hỏi:
– Thế nào, các cô, các cậu có sợ không, hả?- Thưa thầy… sợ, sợ lắm ạ.- Cả lớp đồng thanh.
– Thế vẫn chưa sợ bằng đại chiến thế giới lần thứ hai. Các em lấy bút, vở ra học bài mới: “Đại chiến Thế Giới lần thứ 2”
Thầy giáo vào bài kiểu này chắc có ngày bay tim chết khiếp. Thấy thầy này là thấy đại chiến rồi cần gì học nữa :). Thầy cô không phải lúc nào cũng khô khan, mà còn rất vui tính nữa nè. Thầy cô giáo như thế này học sinh nào mà không muốn trông ngóng đến tiết của thầy cô dạy.
Thầy giáo pro
Sao ba lại rầy con?
Đang dò xem kết quả điểm thi hết môn học tại chức của mình, người cha chợt reo lên “Ồ! Qua rồi”. Đứa con đang học lớp 2 đứng cạnh bên hỏi:
– Ba ơi! Ba được mấy điểm mà thấy ba mừng quá vậy?
– Ờ, 5 điểm con à!
– Nhưng mấy điểm là cao nhứt?
– Là 10 điểm.
– Vậy mà cũng mừng! Sao hôm qua con được 8 điểm môn toán mà ba lại rầy?!
– !!!
Sao ba lại rầy con?
Rút Hết Tiền Ra
Trong giờ học môn logic lớp 4, cô giáo đưa ra một tình huống: Có một người đàn ông câu cá trên thuyền giữa sông. Mất thăng bằng nên ông ấy ngã xuống sông và bắt đầu kêu cứu.Ngừng lại một phút để cho cả lớp nắm được tình huống, cô tiếp:”Bà vợ trên bờ nghe thấy tiếng kêu cứu của chồng. Biết rằng chồng mình không biết bơi và bản thân mình cũng không biết bơi, xung quanh cũng không có người nào, bà ta liền chạy thẳng đến một ngân hàng gần đó. Theo các em thì bà ấy đến đó để làm gì?”Một bé gái giơ tay:
“Thưa cô, có phải bà ấy định rút hết tiền ra khỏi ngân hàng không ạ?”
Rút Hết Tiền Ra
Bài Văn Tủ
Cô giáo cho học sinh tả về con vật mình yêu thích nhất. Cu Bin 7 tuổi về bắt một con rận nghiên cứu và tả rất chi tiết, tất nhiên là cô giáo không hài lòng, Cô bắt cu Bin làm lại bài văn là hãy tả con chó nhà em.
Cu Bin làm bài văn như sau: “Nhà em có một con chó, con chó có nhiều lông, đã nhiều lông thì ắt phải có rận, sau đây em xin tả con rận: ….”, và chú bắt đầu tả con rận.
Cô giáo đọc bài văn, rất bực mình, liền bắt cu Bin làm lại lần nữa, lần này là tả con cá.
Hôm sau cu Bin nộp bài như sau: “Nhà em có một con cá, con cá sống dưới nước nên nó có nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông, đã nhiều lông thì phải có rận, sau đây em xin tả con rận:….”.
Bài Văn Tủ
Ai Tìm Ra Châu Mỹ
Trong giờ địa lý, thầy giáo gọi Hà:- Em hãy chỉ đâu là châu Mỹ?- Thưa thầy, đây ạ! – Hà chỉ trên bản đồ.- Tốt lắm! Nào, thế bây giờ trò Bi hãy nói cho thầy biết ai đã có công tìm ra châu Mỹ?
– Thưa thầy, bạn Hà.
Ai Tìm Ra Châu Mỹ
Vào bài
Cả lớp đang chờ thầy giảng bài mới.
Thầy: “Thầy có việc bận, cả lớp ta được nghỉ tiết này.”Nghe thầy nói xong, cả lớp sung sướng ra về.Thầy: “Khoan đã. Các em đã được nghe thông tin nghỉ học. Vậy các em xử lý thông tin đó như thế nào?”Trò: “Dạ, chúng em sẽ về nhà hoặc đi chơi ạ”Thầy: “Tốt! Đó chính là một ví dụ về ‘Thông tin và xử lý thông tin’. Các em mở vở ra và học bài mới nào!”
Trò: ….
Nhất quỷ nhì ma thứ 3 học trò, thì thứ 4 phải nói đến những thầy cô giáo vui tính. Nhìn các thầy các cô lúc nào dò bài cũng đằng đằng sát khí vậy thôi chứ thầy cô nhiều lúc còn troll học trò vui tưng bừng lắm luôn ý, nhưng mà đôi khi hơi nguy hiểm lắm đó nha :).
Vào bài
Biết Vẽ Thế Nào?
Để hiểu học trò hơn, cô giáo bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình. Khi cô xem, có em vẽ hình máy bay tỏ ý muốn làm phi công, em thì vẽ ống nghe muốn làm bác sĩ… Riêng một em gái để tờ giấy trắng nguyên, cô hỏi:- Chẳng lẽ lớn lên em không muốn làm gì cả sao?Em bé băn khoăn đáp:
– Lớn lên em sẽ lấy chồng, nhưng chẳng biết nó hình gì?
Biết Vẽ Thế Nào?
Ấn tượng nhất
Thầy giáo hỏi:
– Trong năm học vừa qua, nhân vật nào gây ấn tượng mạnh nhất đối với các em?- Một học trò trả lời: Thưa thầy, Napoleon ạ.- Trò khác: Thưa thầy, Lincoln ạ.
– Đến lượt John, cậu bé cứ ấp úng mãi: Thưa thầy…. bố em ạ…, nhất là lúc bố xem điểm tổng kết cuối năm của em.
Thời khắc mà họp phụ huynh được xem là thời khắc sinh tử của lứa học trò, học giỏi thì không sao chứ mà lỡ học dốt thì thôi rồi. Học kém là sẽ có một buổi học gia đình khẩn, nhiều câu hỏi tại sao được chỉ ra, nhiều lời than phiền được tuôn ra,… nói chung là các bạn phải cố gắng học thật tốt để không phải chịu nhiều mệt mỏi như thế nhé.
Ấn tượng nhất
Cáo Phó
Tý vừa khóc mếu máo vừa chạy về nhà, mách với bố: “Thầy giáo toàn trù con, bố ạ. Hôm nào thầy cũng gọi con lên trả bài. Thầy cố tình chọn những câu thật khó để phạt con. Hôm nay con lại bị phạt cầm tai đứng ở cuối lớp”.Bố Tý tức lắm. Hôm sau ông ta dẫn Tý, hầm hầm vào gặp thầy:- Tôi nghe cháu nó nói thầy trù cháu ghê lắm. Tại sao thầy lại đối xử với con tôi như vậy?- Tôi trù con ông hồi nào đâu. Ông thử nghĩ xem, hôm nào tôi bảo nó lên bảng trả bài, nó cũng không trả lời được, kể cả câu hỏi dễ nhất.- Tôi lại nghe cháu nó nói thầy toàn chọn câu khó thôi. Đâu, thầy cho tôi một ví dụ xem nào.- Này nhé, hôm qua tôi hỏi nó Trần Hưng Đạo chết hồi nào mà nó có trả lời được đâu.Bố Tý ngẫm nghĩ một lúc, rồi đáp:
– Thôi, thầy thông cảm cho cháu. Gia đình tôi làm ăn buôn bán, lâu lâu coi báo để xem tin tức chứ làm gì có thời gian mà đọc cáo phó.
Cáo Phó
Quà tặng khi thi rớt
Hai thí sinh ngồi trước cổng trường chờ xem kết quả.- Bố tớ bảo nếu tớ thi đậu sẽ thưởng cho tớ chiếc xe đạp điện để đi học cho đỡ mệt…- Còn bố tớ lại bảo nếu tớ thi rớt sẽ mua cho tớ chiếc “Quây An-pha”…- Trời ơi! Sao đã quá vậy?- À… để chạy xe ôm kiếm cơm ấy mà…
– !!!
Quà tặng khi thi rớt
Dụng cụ y tế
Cô giáo dặn học sinh:
– Ngày mai các em đem tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ.
Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.
– Tuấn, em đem gì tới?- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.- Tý, em mang cái gì kia?- Dạ, bình ôxy ạ?- Em lấy ở đâu ra vậy?- Dạ, của bà em.- Thế bà nói gì khi em mang bình đi?
– Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.
Thì Tý có biết gì đâu, Tý thấy cái bình oxy to quá mà, nên cầm cái này lên chắc oách xà lách nhất lớp nên cầm thôi. Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng đã từng mang những thứ linh tinh lên lớp, mà không biết những cái đó là không được đem đi. Nhớ lại lúc học lớp 3 khi cô giáo bảo mang giấy vụn đi nộp có bạn lớp mình mang cả Hộ Khẩu đi nộp luôn cơ, may mà cô kiểm tra trả lại chứ không là thôi rồi.
Dụng cụ y tế
Bài văn bị điểm kém
Hai học sinh ngồi nói chuyện với nhau. Một học sinh than thở:- Cô giáo tao thật không ra gì. Cả bài văn tao viết hay như thế, chỉ vì sai một lỗi chính tả mà cho tao ăn trứng.- Thế mày viết sai chỗ nào?
– Thay vì viết “cô giáo em say mê trồng người”, tao viết nhầm thành “cô giáo em say mê chồng người”.
Bài văn bị điểm kém
Gọi Tên Sự Vật
Giờ kiểm tra, thầy giáo dạy sinh vật đem đến một cái lồng, bên trong đựng đủ loại chim. Thầy lôi ra một con và giấu sau lưng, chỉ để cho học sinh thấy cái đuôi, và hỏi học sinh:- Đây là chim gì?- Thưa thầy, chim sáo ạ!- Không đúng. Đây là chim gõ kiến. Cho em đoán một lần nữa…Thầy giáo lại lôi ra một con khác và hỏi:- Con này tên gì?- Dạ…!Học sinh nọ lúng túng.- Em nghĩ đó là con chào mào ạ!- Không phải, đây là chim hoạ mi. Em không học bài! Tôi thật buồn phiền phải cho em điểm “Không”! Tên em là gì nhỉ?- Em đố thầy biết đấy.
Thầy !!!
Hầu như sự lém lỉnh là đặc tính không thể thiếu trong mỗi học sinh rồi. Trong một lớp học thì không thể thiếu những câu nói bá đạo được, nếu mà thiếu đi thì chắc chắn chẳng còn là cái lớp học tươi vui, mang đúng chất hơi thở của học trò được đúng không nào???
Gọi Tên Sự Vật
Không thể cho
Thầy giáo sau khi dạy cho học trò một bài học về lòng hiếu thảo liền hỏi trò Bi:
– Nếu em có hai cái nhà, ba em không có cái nào, em sẽ làm gì?
– Em sẽ cho ba một cái nhà.
– Giỏi lắm. Nếu em có hai cái xe, ba em không có cái xe nào, em sẽ làm gì?
– Em sẽ cho ba một chiếc.
– Giỏi lắm. Em hiểu rất rõ bài thầy giảng. Một câu hỏi chót: Nếu em để dành được 20.000 đồng, ba em lại không có đồng nào. Vậy em sẽ làm gì?
– Em sẽ không cho ba đồng nào.
– Ủa sao kỳ vậy. Em cho ba cái nhà, cho ba chiếc xe, sao em lại không cho ba đồng nào?
Thưa thầy, tại vì thật sự em có để dành 20.000 đ.
Học sinh luôn có sự ngây thơ của mình, nhưng bên cạnh đó tuổi học trò cũng không thiếu sự lém lỉnh và tinh nghịch. Chắc hẳn những ngày tháng đi học các bạn còn ngô nghê hơn cả cậu bé trên :).
Không thể cho
Đến thầy cũng phải điên
Thầy giáo: Em hãy cho biết Mặt Trăng xa hơn hay Mặt Trời xa hơn?Trò: Mặt trời xa hơn ạ.Thầy: Vì sao ?Trò:Vì sao của Khởi My ạThầy: Không, tại sao?Trò: Tại sao của Ưng Hoàng Phúc ạ!Thầy: Không, ý thầy là Why đó!Trò: Why? À! Why của DBSK.
Thầy: Trời ơi, tôi phải làm thế nào?
Ngồi học mà nhìn bụi tre ngó bờ ao có chú ý gì đâu mà trả lời. Đứng lên chẳng lẽ không nói được gì cứ thế ta trả lời đại thôi, sai thì thôi, không thì pha trò cho bọn cười cũng được có gì đâu.
Đến thầy cũng phải điên
Vấn đáp lịch sử
Trong một buổi thi vấn đáp Lịch sử:- Anh hãy cho biết, Lê lợi là ai?- Dạ, em không biết.- Thế anh có biết, Trần Hưng Đạo là ai không?- Dạ, em không biết.- Thôi, nếu anh trả lời được câu này, tôi sẽ cho anh qua, anh có biết Trưng Trắc, Trưng nhị là ai không?- Dạ em cũng không biết.- Vậy thì mời anh ra, tôi không thể cho anh qua được.- Thế thầy có biết Hùng móm, Minh sẹo, Phúc khùng, Dũng cô hồn, là ai không?- Hả???
– Thầy có băng của thầy, em cũng có băng của em chứ, thầy đừng đem băng của thầy ra dọa em nhé…..
Môn sử là môn được xem là khủng khiếp mọi thời đại trong tâm trí của lũ học trò. Hổng kiến thức về môn sử thì ráng học vào nhé, dân ta phải biết sử ta, chứ đừng tào lao bí đao trả lời như cậu học sinh trên là điểm không tròn trịa mà còn bị đòn nữa nha.
Vấn đáp lịch sử
Không phải em!
Để chuẩn bị cho tiết học có đoàn thanh tra của sở giáo dục xuống kiểm tra tại trường, thầy giáo chuẩn bị và báo với các em học sinh trong lớp.
– Khi thầy hỏi một câu thì tất cả các em đều phải giơ tay lên.
– Nếu em nào biết để trả lời thì giơ thẳng cả 5 ngón tay, ai không biết thì cúp 1 ngón tay để thầy biết.
Khi lớp học diễn ra có cả thanh tra sở, hiệu trưởng nhà trường tham dự. Thầy giáo say sưa giảng bài và đặt câu hỏi cho cả lớp.
Thấy tất cả các em đều giơ tay, Thanh tra sửng sốt vì nghĩ học sinh học quá xuất sắc. Do hồi hộp quên mất quy tắc đã đặt ra, thầy chọn Thanh. Thanh bình tĩnh trả lời:
– Thưa thầy không phải em, em cúp mà!
Đây là cách mà các thầy cô giáo hay làm khi mà lớp có tiết dự giờ nè. Cứ đến tiết dự giờ là các thầy cô chuẩn bị rất kỹ về bài vở cho học sinh cũng như dặn nhỏ những mẹo để lớp luôn trong tình trạng giơ tay phát biểu sôi nổi. Lớp học mà có tiết dự giờ thì lúc nào cũng rộn ràng còn mà không có ai dự giờ thì thôi rồi đứa nào cũng im như thóc.
Không phải em!
Lý do con tới trường
Mẹ: Con trai, dậy thôi, con phải tới trường rồiCon: Con không muốn tới trường đâu!Mẹ: Con có thể đưa ra 2 lý do tại sao con không muốn tới trường không?Con: Được ạ, đó là bọn trẻ ghét con và thầy cô giáo cũng ghét conMẹ: Nhưng mẹ cũng có thể đưa ra 2 lý do mà con phải tới trường.Con: Vâng, mẹ nói đi.
Mẹ: Thứ nhất, con đã 52 tuổi rồi, và thứ 2 con là hiệu trưởng
Đến cả thầy hiệu trưởng người đứng đầu toàn trường chỉ có việc chỉ đạo học sinh, ai thấy cũng nể sợ mà còn không muốn đi dạy nữa huống chi là các bạn học sinh. Khi không muốn đi học lũ học trò luôn nghĩ ra đủ kế như đau bụng, đau chân, đau tay,… ba mẹ thì biết đó là giả bệnh để lười đi học, nhưng mà đứa nào cũng có ít nhất một lần diễn sâu hihi.
Lý do con tới trường
Ai Ăn Cắp Nỏ Thần Của An Dương Vương?
Thầy Giáo Hỏi: Ai Ăn Cắp Nỏ Thần Của An Dương Vương?
Cả lớp im lặng. Thầy giáo chỉ một học sinh: Em biết ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương không?
Học sinh sợ sệt: Dạ không phải em.
Vừa lúc đó ông hiệu trưởng đi ngang. Thầy giáo phân bua: Anh xem, học trò bây giờ tệ quá. Tôi hỏi ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương mà không ai biết.
Thầy hiệu trưởng gật gù: Thôi anh nói anh Vương làm bản báo cáo rồi tôi nói ban giám hiệu xuất quỹ đền cho. Đừng làm rùm beng mang tiếng chết.
Ai Ăn Cắp Nỏ Thần Của An Dương Vương?
Tôi Cũng Thế
Thầy giáo nói:- Thưa ông, trò Ngốc là một đứa lười không chịu học bài, chỉ chép lại của bạn ngồi bên cạnh.Người cha hỏi:- Làm sao thầy biết được?Thầy giáo đáp:- Đây, ông cứ coi bài kiểm tra Việt sử này thì rõ.Câu hỏi: Ai chiến thắng quân Thanh ngày mồng năm Tết?Trò Tèo ngồi kế bên trò Ngốc trả lời là: vua Quang Trung, trò Ngốc cũng trả lời y như vậy?Người cha cãi:- Nhưng đó là câu trả lời mà các em đã học.Thầy giáo bình tĩnh nói:- Mời ông xem câu thứ hai. Câu hỏi: Ai là chồng bà Trưng Trắc? Thì cả hai cùng trả lời là Tô Định.Người cha lại nói:- Có thể nó nhớ sai giống nhau.Thầy giáo nói:
– Nhưng câu thứ ba thì ông nghĩ sao? Câu hỏi: Bình Định Vương lên ngôi ngày nào? Trò Tèo trả lời em không biết. Thế ông biết con ông trả lời sao không? Nó viết vô là: “Tôi cũng thế”.
Tôi Cũng Thế
Hãy cùng cười nghiêng ngả với những mẩu truyện cười này nha, cho không khí thêm vui vẻ và sôi nổi. Những ai còn ngồi trên ghế nhà trường hãy trân trọng những khoảnh khắc vui tươi này, còn những ai đã rời xa khi đọc những mẫu truyện này sẽ hoài niệm về mái trường của mình và cùng đi thăm thầy cô giáo nhân ngày 20/11 nhé.
Đăng bởi: Vân Lò
Từ khoá: 20 truyện cười bá đạo hài hước nhân ngày 20/11
Cảm ơn bạn đã xem bài viết 20 truyện cười bá đạo hài hước nhân ngày 20/11 tại Thptlequydontranyenyenbai.edu.vn bạn có thể bình luận, xem thêm các bài viết liên quan ở phía dưới và mong rằng sẽ giúp ích cho bạn những thông tin thú vị.